Một tuyến giữa thiếu chủ động, thiếu sức phản kháng và tê liệt hoàn toàn khi bị đánh vào chính là điểm yếu của mọi đội bóng. Nếu Ole Gunnar Solskjaer tiếp tục để Paul Pogba và Bruno Fernandes đá chính cùng nhau, tình hình thảm hại của Man United khó lòng được cải thiện.
So với kết quả của Chelsea thì M.U có quyền nở một nụ cười nhạt vào đêm qua. Họ thắng mà chẳng hề xứng đáng, ai cũng hiểu điều đó. Dấu ấn của may mắn là đậm đặc, trong khi nỗ lực nội tại của các cầu thủ thì chẳng thấy đâu.
Vẫn là một hàng phòng ngự chậm chạp, một hàng công lười di chuyển nhưng lúc này chúng ta sẽ bàn đến tuyến tiền vệ. Đội hình xuất phát của M.U giờ có lẽ quá dễ đoán. Ở tam giác giữa sân, Pogba và Bruno ưu tiên chiếm 2 suất, vị trí còn lại sẽ là của Nemanja Matic hoặc Fred.
Cách sắp xếp này "từng" hiệu quả nhưng giờ thì không, thể hiện trọn vẹn trên sân của một đối thủ yếu như Brighton. Với việc dùng tới 3 tiền đạo, không thể trông mong vào một tiền vệ phòng ngự chuyên biệt duy nhất dọn dẹp ở giữa sân, nhất là khi Matic đã đuối sức còn Fred mất phong độ.
Pogba và Bruno buộc phải tham gia cùng nhưng cả hai chỉ mạnh về sáng tạo chứ không đủ sự nhạy cảm khi bảo vệ cầu môn đội nhà. Chính khả năng tranh chấp hạn chế của cặp đôi này khiến đôi cánh Aaron Wan-Bissaka và Luke Shaw chịu áp lực khủng khiếp từ cả hậu vệ lẫn tiền đạo cánh của Brighton.
Có thể hình nhưng khả năng phòng ngự của Pogba lại hạn chế
So sánh một chút với Liverpool, sở dĩ Trent Alexander-Arnold và Andy Robertson có thể thoải mái lên tham gia tấn công không phải chỉ vì có Virgil van Dijk đá trung vệ, mà còn nhờ Jordan Henderson và Gini Wijnaldum luôn biết bọc lót phía sau.
Pogba và Bruno không lười biếng nhưng phòng ngự là khía cạnh họ chỉ biết phản ứng khi tình huống đến chứ không thể chủ động đọc trước. Họ không đánh hơi được nguy hiểm đủ nhanh, cho đến lúc họ nhận ra tình huống và hành động thì mọi thứ đã quá trễ.
Ví dụ có sẵn. Bruno tặng quả penalty đầu tiên cho Brighton và không theo kèm Solly March ghi bàn thứ hai. Pogba may mắn không bị như Bruno sau pha va chạm với Aaron Connolly trong vòng cấm đội nhà nhờ được VAR cứu giúp, nhưng pha bóng đó vẫn thể hiện sự hạn chế rõ ràng về cảm quan phòng ngự của cầu thủ người Pháp.
Tiếp tục với Pogba, trong 44 pha chạm bóng trong trận này, chỉ 15 lần ở phần sân đối phương. Pogba rõ ràng được giao nhiệm vụ là tiền vệ mỏ neo chứ không phải con thoi, nhưng chẳng làm tốt bất cứ vai trò nào cả, nhất là phòng ngự.
Sơ đồ chạm bóng của Pogba trước Brighton
Ở lần thứ 2 tại Premier League bị thay ra trước phút 67, Pogba không tạo nổi 1 cơ hội, 1 cú sút, 1 pha tắc bóng hay chặn bóng. Với 71% tỷ lệ chuyền chính xác, Pogba là cầu thủ tệ nhất bên phía M.U.
Giải thích về điều này, Solskjaer một mực bảo vệ học trò: "Pogba bỏ lỡ phần lớn giai đoạn tiền mùa giải vì bị ốm. Anh ấy không tham gia các trận đấu của ĐT Pháp hay giao hữu của M.U. Đương nhiên, 2 trận đấu tham gia 65 phút này sẽ giúp ích nhiều cho Pogba. Anh ấy chắc chắn sẽ tiến bộ".
Trong khi chờ Pogba tiến bộ như lời ông thầy người Na Uy nói, M.U buộc phải giải quyết tình hình trước mắt. Khả năng tấn công của Bruno là trội hơn nên không thể để anh ngồi ngoài. Nếu muốn tăng cường sức cạnh tranh tuyến giữa thì đó chính xác là lý do để mang Donny van de Beek về Old Trafford.
Cựu tiền vệ Ajax không ngại bất cứ vai trò gì ở vòng tròn giữa sân, thi đấu nhiệt huyết, lăn xả, tích cực. Có Van de Beek là M.U có thêm một cái đầu nóng nhưng biết suy nghĩ, đồng thời gây áp lực cho Pogba buộc phải cải thiện phong độ nhanh hơn nữa.